Trước khi khởi nghiệp, tôi đã nghe nói nhiều về chuyện khởi nghiệp gian nan, vất vả, cô đơn đến cô độc, tuyệt vọng ra sao thì hôm nay tôi mới thật sự thấu hiểu cái cảm giác này!
khi bạn khởi nghiệp
Bạn bè cũ nghĩ rằng, bạn có vẻ làm ăn được, hỏi vay tiền bạn. Họ cũng chẳng thèm trò chuyện hỏi thăm, quan tâm xem bạn nợ bao nhiêu tỉ ở ngân hàng.
Họ chỉ cần biết, một là mày cho tao vay tiền, hai là mày mất ngay tình bạn này!
Họ lấy tiền để đổi lấy tình bạn dưới dạng cho vay.
Ngay cả người thân cũng dần rời xa bạn, họ chưa thấy thành công của bạn mà chỉ thấy bạn làm việc như một kẻ điên cuồng và không còn đủ thời gian quan tâm họ nhiều như xưa.
Ngày xưa, họ tự hào, yêu mến bạn bao nhiêu vì đức tính vươn lên, vượt khó, nỗ lực chăm chỉ sớm khuya của bạn, thì giờ đây họ cảm thấy điều đó lại là một sự phiền hà, và xa cách.
Chưa bước qua khỏi tuổi thứ 5 tức là bạn còn đang trong giai đoạn "lớn" lên, tuy nhiên nhiều người cùng vun trồng với bạn, họ ngước nhìn lên cái "cây to lớn" sừng sững bên cạnh, rồi nhìn vào cái cây "đang lớn" của mình và bắt đầu so sánh.
Chưa bước qua khỏi tuổi thứ 5 tức là bạn còn đang trong giai đoạn "lớn" lên, tuy nhiên nhiều người cùng vun trồng với bạn, họ ngước nhìn lên cái "cây to lớn" sừng sững bên cạnh, rồi nhìn vào cái cây "đang lớn" của mình và bắt đầu so sánh.
Tại sao cây bên cạnh hoa lá rực rỡ, quả lá xum xuê, còn cây nhà mình chẳng có gì cả ngoài những chồi non nhỏ nhoi
Họ có thể trầm trồ những bữa tiệc sang trọng, thuê cả sân Vận Động Mỹ Đình để làm tiệc của "cây to" bên cạnh và chạnh lòng với cái "cây nhỏ" có tiệc trong ngõ nhà mình.
Sâu xa trong điều đó họ không thể hiểu, để trở thành "cây lớn" như vậy thì cái cây đó cũng đã từng rất nhỏ, đã từng có những người vun trồng cây từ khi còn nhỏ cho tới khi cây lớn mạnh như vậy để hưởng hoa thơm quả ngọt cùng nhau.
Để leo lên cây "đang lớn" họ sẽ có cơ hội leo cao và dễ hơn rất nhiều so với những cây "đã quá lớn" với đầy đủ nhánh, cành.
Bên "cây đang lớn", họ có thể là "thân", là cành và sẽ có cơ hội to lớn dần lên, nhưng qua bên "cây to" họ chỉ có thể là lá, là vỏ cây mà khó trở thành thân cây, cành cây.
Sự mất mát, những hi sinh, tai họa ập đến chỉ mình bạn biết và khốn khổ một mình.
Sự lao động điên cuồng để mong tạo ra sự bứt phá, mang sự phồn vinh chung của đội nhóm, xa hơn là cho Đất Nước, cho Xã Hội, cho cháu con của tất cả mọi người sau này để có một chế độ dân sinh tốt hơn.
Nhưng cũng hiếm ai hiểu ra và quan tâm tới, họ nỗ lực yếu ớt và mang tính bùng phát rồi tắt lụi, không xuất phát từ tư duy để duy trì mà chỉ bằng những yêu cầu cấp thiết.
Chỉ một số thành phần có tư duy vượt trội, hiểu ra và sát cánh, cảm nhận được sự phấn đấu điên cuồng, không mỏi mệt của bạn.
Cô đơn tới cô độc
Bạn cô độc vì người quen dần xa bạn vì bạn không đủ tiền cho họ vay, không cho họ những món quà vật chất cao đúng như họ kỳ vọng vào "người có tiền" như bạn (mà họ không thể hiểu khi khởi nghiệp, bạn còn nghèo hơn cả khi thất nghiệp)
Bạn cô độc vì mất dần những người bạn, những người thân vì họ cần thời gian và sự quan tâm của bạn.
Bạn cô độc vì không có ai hiểu được sự nỗ lực, vật lộn của bạn
Bạn cô độc vì khi gặp vấn đề bạn cũng không biết tỏ cùng ai
Tất cả, bạn gói ghém đưa vào trong thế giới cô độc của riêng bạn.
Người hiểu bạn
Đâu đó tuy hiếm, nhưng vẫn có người hiểu và luôn bên cạnh bạn trong mọi sự cố gắng vươn tới thành công chung.
Đây có thể là những hiền tài, quý nhân hiếm hoi của đời bạn.
Nếu bạn thất bại, tức là bạn sẽ mất hết, mất cả niềm tin của những người cuối cùng còn theo sát bên cạnh bạn.
Khi BẠn thành công
Khi bạn thành công, đa phần họ chỉ thấy ánh hào quang và cho rằng bạn may mắn, hay được nâng đỡ bởi thế lực nào đó... mà không thấy được sự vật lộn đến kiệt cả sức, sự cô độc lạc cả vào trong những dòng nước mắt, sự mất mát, bi đát, khốn cùng nhất mà bạn đã phải trải qua và đã thấm thía như thế nào...
Cô độc không phải do những người xa nhưng không lạ rời bỏ bạn, mà cô độc nhất là khi ngay cả người gần thân thương nhất, người hiểu mình nhất, người hiểu những giấc mơ của mình họ còn không thấu cảm được sự nỗ lực vươn lên và rời xa bạn.
Họ chỉ muốn thời gian và sự quan tâm của bạn nếu không bạn dần bị xóa nhòa khỏi cuộc sống của họ.
Họ quan trọng cảm xúc hiện tại của bản thân và không đủ kiên nhẫn chờ đợi đủ ngày, đủ tháng cùng bạn sẽ đứng trên bục vinh quang và cùng bạn ôn lại kỷ niệm xưa cũ, họ không đủ niềm tin, yêu thương để cùng bạn thưởng thức vinh quang, hạnh phúc vào cái ngày xa xôi đó.
Lời kết
Khởi nghiệp khắc nghiệt là thế nhưng tôi tin chắc rằng, nếu bạn vượt lên được điều này thì phần thưởng cũng rất xứng đáng.
Mọi thời khắc chỉ mang tính chất thời điểm không phải cả một đời.
Ngày vinh quang của bạn có thể thiếu vắng những người không đủ kiên nhẫn và không thật lòng yêu thương bạn, nhưng tới lúc đó, tôi tin chắc sẽ chỉ còn lại những người xứng đáng nhất với bạn.
Mong cho những ai quanh những người khởi nghiệp thêm thấu hiểu, để cùng họ kiến tạo một tương lai tốt chứ không phải là sự đòi hỏi và xa cách.
Theo : trương mạnh phú
Cover by : blog cnit